Trước hết chúng ta có thể xem lại tác phẩm này trên Shenyun Creations
sau khi xem câu chuyện có thể chia sẻ cho con câu chuyện "Vạn Vật đều có linh" - Tức là vạn vật đều có cảm nhận.
Đầu tiên mẹ lấy nhân vật là Đậu Đậu trong Phim hoạt hình Đệ Tử Quy mà mới có 11 tập Bo đã xem hết
- Đâu Đâu: Suốt ngày phải làm bài tập chán quá, đi học về mệt quá, vào tủ lạnh xem có gì ăn không nhỉ? aiya, k có gì, mệt quá, lên giường nằm nghỉ tý đi. Va Đâu Đậu lên nằm nghỉ. Bỗng cậu nghe tiếng nói bên tai.. Đó là tiếng của đôi dép:
- Cậu còn được nghỉ ngơi, còn được nằm trên giường đẹp. Cậu thấy không? Cậu đi đâu về cậu để tôi dười nền nhà, có hôm trời mưa, cậu đi tôi vào dưới trời mưa, rất bẩn cậu biết không? Cậu để tôi dưới nền nhà, mọi người đi qua đi lại đá vào tôi, tôi đau lắm cậu biết không (Bo cười) Các bạn của tôi, cậu thấy mọi người được đặt trên giá giày đẹp thế kia, còn tôi nằm lăn lóc dưới nền nhà đây. Cậu biết tôi buồn lắm không?
- Bỗng bên kia, bạn cặp lên tiêng... rồi sang bạn bút mực và bạn vở... mình sẽ kể sau
sau khi xem câu chuyện có thể chia sẻ cho con câu chuyện "Vạn Vật đều có linh" - Tức là vạn vật đều có cảm nhận.
Đầu tiên mẹ lấy nhân vật là Đậu Đậu trong Phim hoạt hình Đệ Tử Quy mà mới có 11 tập Bo đã xem hết
- Đâu Đâu: Suốt ngày phải làm bài tập chán quá, đi học về mệt quá, vào tủ lạnh xem có gì ăn không nhỉ? aiya, k có gì, mệt quá, lên giường nằm nghỉ tý đi. Va Đâu Đậu lên nằm nghỉ. Bỗng cậu nghe tiếng nói bên tai.. Đó là tiếng của đôi dép:
- Cậu còn được nghỉ ngơi, còn được nằm trên giường đẹp. Cậu thấy không? Cậu đi đâu về cậu để tôi dười nền nhà, có hôm trời mưa, cậu đi tôi vào dưới trời mưa, rất bẩn cậu biết không? Cậu để tôi dưới nền nhà, mọi người đi qua đi lại đá vào tôi, tôi đau lắm cậu biết không (Bo cười) Các bạn của tôi, cậu thấy mọi người được đặt trên giá giày đẹp thế kia, còn tôi nằm lăn lóc dưới nền nhà đây. Cậu biết tôi buồn lắm không?
- Bỗng bên kia, bạn cặp lên tiêng... rồi sang bạn bút mực và bạn vở... mình sẽ kể sau
Dép thì chúng ta nên như thế nào nhỉ?
- Bo: Đi về là nên để lên giá ạ, nếu không giá bạn ấy sẽ bị bẩn, dép đi về cũng có đất cát, sẽ làm bẩn nền nhà, mà nền lại không có áo mẹ nhỉ? (trong câu chuyện mẹ có hỏi các bạn nhỏ là có thích mặc áo quần sạch sẽ không ?)
Bo: Bo: Đi về là nên để lên giá ạ, nếu không giá bạn ấy sẽ bị bẩn, dép đi về cũng có đất cát, sẽ làm bẩn nền nhà, mà nền lại không có áo mẹ nhỉ? (trong câu chuyện mẹ có hỏi các bạn nhỏ là có thích mặc áo quần sạch sẽ không ?)
Mẹ: bút mực thì sao?
Bo: Viết xong phải cất bút cẩn thận ạ
Lạc nhanh nhảu: Phải nắp bút lai chứ? (tròn mặt,. nhấn mạnh chữ CHỨ)
Mẹ: vở thì sao?
Bo: cần giữ gìn cẩn thận ...
mẹ: Ầ,. bút mực thì chúng ta không nên vẩy lung tung nhé, nó sẽ làm bẩn mọi thứ xung quanh, bạn bút mực cũng buồn @@ )
--------------- Đây là bài học rút ra từ câu chuyện, còn thực tế, thì xem thế nào ạ ?)-----------
............
Đến giờ nghỉ rồi, mẹ có việc rồi nên hẹn 2 anh em lúc khác mẹ kể tiếp nhé
Bo: Mai mẹ lại kể chuyện tủ lạnh và bàn ăn nhé
- Mẹ: Được
- Hôm nay, cậu ấy còn vẩy mực lên máy tính của mẹ, áo mẹ và vở cậu ấy. Tôi không cố ý làm bẩn mọi người đâu, nhưng cậu chú cứ vô ý vẩy linh tinh, làm bẩn mọi người tôi buồn lắm. Bút mực khóc nức nở...
Bo: (lần này ảnh biết câu chuyện là nói về ảnh roài) Tại bị bút mực cứ tắt tắt ấy, làm con phải vẩy. mẹ Yến ạ (bạn ấy có câu - Mẹ Yến ạ)
- Bút mực: nếu tôi bị tắc, cậu chỉ cần lấy giấy vuốt nhẹ tôi là được mà, lần sau cậu đừng vẩy tôi nữa nhé.
- Bo: Nhưng giấy không sợ bẩn ạ?
- Mẹ: Vì mỗi đồ vật có một tác dụng riêng, giấy là để lau sạch những vết bẩn, nên bạn ấy sẽ không sao/
- Bo: Vâng ạ...
Bút mực lại kể lể: Tôi là người rất nhạy cảm, nên nếu cậu viết tôi xong, mà cậu không nắp bút lại, nếu không may làm rơi hoặc viết mạnh vào bàn và ghế cũng làm tôi bị tổn thương. Sẽ không viết được, ngòi bút sẽ bị hỏng đấy, cậu biết chưa?
- Bo: A, đúng rồi, như vậy thì viết sẽ bị sột soạt sột soạt, nhám nhám và không viết được...
- Mẹ, đúng rồi (thực ra anh đã làm hỏng 1 cái bút chủ trong 2 ngày nên anh biết là viết bị nhám, gãy ngòi)
- Bút mực: Tôi cũng sợ bóng tối. Hôm qua cậu chủ còn làm tôi rơi vào gầm bàn. ở đó tối ơi là tối, làm tôi sợ. Cậu viết xong nên để tôi về vị trí cũ, cất tôt vào cặp. Nếu không lại làm tôi rơi vào gầm bàn như vậy thì tôt sợ lắm, mà ở đó cũng bẩn nữa
- Bo: Nhưng mà nhìn ra ngoài vẫn có ánh sáng mà. Mà sau đó thì con tìm lại được rồi mạ mẹ
- Mẹ: Nhưng bút mực rơi vào bóng tôi, nó sợ đó con, mà gầm bàn cũng bẩn, con có thích quần áo bị bẩn không? Lạc có thích mặc quần áo đẹp và sạch không (Lạc: Có ạ)