Tề Vương nghe hiền danh của ông, đã mời Si Di Tử Bì vào cung, bái làm tướng quốc. Sau 3 năm, dưới sự quản lý của Phạm Lãi, nước Tề dân giàu nước mạnh, tiếng ca tụng lan ra khắp mọi miền. Trước vinh quang vô hạn này, Phạm Lãi lại cho rằng, làm quan đến khanh tướng, trị gia đạt nghìn vàng, những việc này đối với người dân thường áo vải, tay trắng dựng cơ đồ mà nói, thì đã đến cực điểm rồi. Được danh tiếng tôn quý lâu, e là không lành. Thế là ông lại lặng lẽ bỏ đi, giống như lúc ông lặng lẽ đến.
Phạm Lãi trả lại ấn tín tướng quốc, còn cho đi hết gia tài, tặng bạn bè thân hữu cùng hàng xóm, dân làng, lại một lần nữa công thành thân thoái.
Lão Tử nói: “Vàng ngọc đầy nhà không cách nào giữ được, phú quý mà kiêu ngạo thì tự rước tội lỗi, công thành thân thoái là Đạo của Trời”.
Mọi sự việc đều là “vật cực tất phản, thịnh cực tất suy”, người biết được đạo lý này không ít, nhưng người có thể làm được chủ động thay đổi lúc thích hợp thì thực sự không nhiều.
Trích trong:
https://www.ntdvn.net/danh-tuong-gioi-kiem-tien-nhat-trong-lich-su-bi-quyet-kinh-doanh-cua-ong-den-nay-van-duoc-ap-dung-369881.html